Từ “da liễu” là gom từ hai phần “ngoài da” và “hoa liễu” (gốc Hán, chỉ các bệnh lây qua đường tình dục).
Cách tạo từ mới này có phần hơi rắc rối và không tự nhiên đúng theo cách nói trong tiếng Việt.
Hơn nữa, có nước nào trên thế giới đem một phần nhỏ ("bệnh hoa liễu") đặt ngang hàng với cả một khoa ("bệnh ngoài da")?
Tại sao không giữ lại cách nói sẵn có: “bệnh ngoài da”? Bệnh hoa liễu, chỉ là một phần nhỏ trong những bệnh ngoài da, đã bao hàm trong đó rồi.
Người Pháp dùng chữ “dermatologie”, người Trung Quốc nói là “bì phu bệnh học”, tỏ ra giản dị và giữ đúng bản sắc tiếng nói của họ.
Cách dùng từ "Da Liễu" nêu trên, từ lâu người ta hay hiểu nghĩa thiên về từ sau "Hoa Liễu".
RépondreSupprimerCó tí ghẻ ngứa, dời leo, dị ứng da... mà vào bệnh viện Da Liễu khám chữa cứ sợ bị thiên hạ đàm tiếu.