Rechercher dans ce blog

vendredi 25 mai 2012

tiếng vui

Thế nào là mt bài thơ hay? Ti sao cùng mt bài thơ, có người cho là "lt hơn nước c", có người khen là "thanh diu"? Xin xem:


Quách Tn (Bóng ngày qua)

Vào tim ăn, tim gii khát, ch nghe mt máy thu thanh mà đã nhc đu, hung h chung quanh nhà tôi, ông bà láng ging nào cũng có máy thu thanh không to thì nh, và đua nhau m c ngày c đêm! Nhà này nghe ci lương, nhà kia nghe tân nhc, nhà n nghe thi s... ch này thì m đài Saigon, ch kia thì m đài Nha Trang, ch n thì m đài ngoi quc... sáng cha tinh sương đã nghe tiếng, trưa vn nghe tiếng, khuya lơ khuya lc vn c nghe tiếng... Ngày nào được năm mười phút yên tnh tht quý hơn người nghin được thuc phin tinh...

Mt hôm tôi thc dy sm và hết sc ngc nhiên! Không biết vì đin cúp, hay các ông các bà hàng xóm ng quên, mà tiếng máy thu thanh ngng ngng hn! Nm nơi võng ct dưới hiên, nhìn cây mn in trên nn tri hng đông và nghe s kêu chinh chích, lòng tôi tràn ngp hân hoan cao hng, tôi ngu chiếm được mt tuyt:

Cm ơn ông hàng xóm
Ng
ng m máy thu thanh
Võng đ
ưa thm mn chín
Nghe s
gi bình minh

Tôi ly nhan đ là Tiếng Vui.

photo Internet

Thch Trung Gi khen là thanh diu và nói:

­— Ch có vài nét mà din t được hai nếp sng — mt sng theo đi sng máy móc, gi to n ào — mt sng cùng thiên nhiên, hòa mình cùng to vt, thanh tnh, ung dung...

Tôi tiếp:

— Bn mình sng rt thanh đm, mt hp nước giếng, mt tiếng chim cành... cũng đ cho mình vui thích, mình không dám đòi hi gì ca đi hết, thế mà người vn không đ mình sng yên! Được nhng phút thanh tnh ung dung... không phi d. Người xưa thích an nhàn, ca tng thú an nhàn tht phi quá!

Bài "Tiếng Vui" không có công phu un nhưỡng (1), cũng không có công phu thôi xao, ý thơ và li thơ xut phát mt cách t nhiên, tôi không ng có giá tr: chng nhng Thch Trung Gi khen mà Phm Công Thin và Thi Vũ cũng rt thích. Hai bn đu lit vào s thơ hay.

Nhưng "Tiếng Vui" được bn tr thưởng thc bao nhiêu thì b bn già ht hi by nhiêu! Mt thi hu trong Hương Bình Thi Xã bút hiu Bá Nhim, vào Nha Trang chơi, nhân đc "Tiếng Vui", mi nói cùng bác Vân Sơn:

— Thơ như thế mà vn có người khen thì thơ đã đến ngày mt vn!

Bài y không biết do đâu mà có nhiu người biết? Các v tao ông trong Nha Thành Thi Xã đu chê là "lt hơn nước c"!

B phái lão thành chê như thế, nếu không có my bn thanh niên ưa, thì mình có dám đem "Tiếng Vui" vào "Mng Ngân Sơn" đ cho "xut giang h" chăng?

Chưa chc.

Cho nên, mc dù Phm Công Thin thường nói:

— Thơ ông không còn là chuyn hay hay d na. Ni tâm ông làm vic đã nhiu, nhng gì ông viết ra đu đã được hàm dưỡng. Mi bài thơ là mi mnh hn ch không còn là li, là ch.


(1) Có mà mình không để ý. Lòng khao khát được sống yên tĩnh nung nấu một cách âm thầm đã biết bao ngày tháng rồi!





1 commentaire:

  1. Đọc những gì Huynh viêt, biết đấy mà đệ không viết và không nói gì.
    Đọc đi đọc lại thấy là hay, mà nói với ai.

    Hai trăm năm lẻ sau này nữa,
    Thiên hạ ai còn nhớ Tố Như.
    Mà đệ vẫn nhớ Anh.

    Anh đừng cười đệ nhé.
    Cô bạn bao nhiêu năm cứ trách đệ:
    Anh viết sai rồi.
    Đâu phải tựa bài hát,chỉ là câu hát thôi.

    Thì
    Được văn mất ý, được ý quên lời.

    Thê thôi.
    Bài của Anh, đệ đọc mãi.
    24 juin 2012 14:34

    RépondreSupprimer

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.