Rechercher dans ce blog

jeudi 9 août 2012

tắc xi


Taxi, tiếng Việt trước hay sau 1975, cũng gọi là tắc xi.

Hồi xưa, ở Saigon, tôi rất ít có dịp đi xe tắc xi. Mấy chục năm sau, mấy lượt về Việt Nam trong vòng mười lăm năm, tôi mới thường di chuyển bằng phương tiện này. Một phần là vì giá chạy tắc xi ở Việt Nam rất rẻ so với nước ngoài, và trên đường lúc nào cũng có xe chạy kiếm khách. Muốn đi xa gần đâu cũng được. Chỉ có một điều khó chịu là mấy người tài xế tắc xi — nếu không hay nhì nhằng xin thêm tiền thì cũng tìm cách gian lận này nọ. Có một lần, vừa ra khỏi phi trường Tân Sơn Nhất, gia đình tôi ba người còn đang ngơ ngác đứng tìm xe chở vào trung tâm thành phố, bỗng có một người xà lại, kéo xềnh xệch mấy valises hành lý của chúng tôi về chiếc xe cỡ 6 chỗ ngồi, giục chúng tôi lên. Nhà tôi vốn vẫn sợ bị lừa, mặc cả giá tiền với người tài xế mấy câu, rồi nhận lời. Sau đó, lúc đến nơi, trả tiền xong, về phòng nghỉ một lát, mới hay mình bị hố. Tiền giấy Việt Nam đếm hàng trăm ngàn, tính nhẩm ước lượng đổi sang dollars hay euros rất dễ lộn. Nhất là chưa quen với khí trời nóng bức tháng tám năm đó, nhà tôi đã trả chuyến xe đắt gấp mười giá cả bình thường. Đó chẳng phải là lần duy nhất bị xí gạt. Lại thêm, mỗi lần xuống xe, đều bị tài xế kì kèo xin cho thêm hoặc lờ đi không thối lại tiền dư. Nhiều lần đi đâu đó, tôi biết từng con đường phải qua, nên thấy rõ tài xế cố ý đi vòng cho thật xa để ăn tiền. Lại có lần, xe vừa ngừng bánh, tôi bắt quả tang tài xế vặn công tơ cây số đường trắng trợn. Một lần, gặp một người lái xe còn trẻ tuổi nhưng có vẻ hiền lành, tôi hỏi sao tắc xi mình hay gian lận như vậy. Anh ta trả lời: "Không có đâu, tụi hành khách nó bần tiện lắm." Anh kể có một du khách người Nhật, đi tắc xi tới nơi, khi trả tiền chỉ còn dư hai ba chục đồng gì đó, mà cũng ngồi lỳ đợi thối lại mới chịu xuống xe. Tôi hỏi đùa tiền lẻ đó mua được cái gì. Anh ta bĩu môi nói: "Mấy trái ớt." Tôi nghĩ rằng người du khách Nhật Bản kia có thái độ như vậy, chẳng qua là để tỏ ra khinh miệt cái thói bất lương vặt của tắc xi Việt Nam. Tôi đã bao lần thấy tận mắt nhiều khách đi tắc xi, thường là người Âu Mỹ, lúc xuống xe trả tiền, đều vùng vằng hậm hực với những người tài xế.

Hơn mười năm trước, tôi đã từng đọc trên báo của cơ quan Công An những bài phóng sự tố cáo tệ nạn xã hội của tắc xi như đã nói ở trên. Nhưng đến bây giờ, có gì thay đổi đâu. Chỉ cần gõ hai chữ "tắc xi" vào ô tìm kiếm trên www.google.com là thấy hàng chục hàng trăm tin tức về tệ trạng này. Chẳng hạn, bài báo sau đây tại trang web Quân Đội Nhân Dân

"Tắc-xi dù" thường tập trung tại các khu vực trung tâm thành phố như chợ Bến Thành, bến tàu cánh ngầm, khu Phạm Ngũ Lão, trước các chợ, siêu thị, bệnh viện... Chính vì vậy, ngày 10-5-2011 vừa qua, chị Rát-ni-y-a (người Ma-lai-xi-a) bắt tắc-xi từ cổng chợ Bến Thành đến sân bay Tân Sơn Nhất để đón bạn đã gặp phải một chiếc "tắc-xi dù" nhái tắc-xi Mai Linh. Đến gần sân bay, với quãng đường chỉ khoảng 7km, lái xe đòi thanh toán số tiền lên đến 4 triệu đồng rồi thả khách xuống đi bộ từ đường Trường Sơn vào nhà ga quốc tế. Lượt trở về, số tiền tắc-xi chỉ hết 150 nghìn đồng. Ghi lại được số xe, chị Rát-ni-y-a đã khiếu nại đến hãng tắc-xi Mai Linh. Qua điều tra, hãng phát hiện đó là chiếc xe nhái xe của Mai Linh, mang biển số 52V-0160 và có đơn gửi cơ quan công an làm rõ. Qua điều tra, tài xế xe dù có tên là Trần Minh Quốc, ngụ tại quận 4. Tại cơ quan công an, Quốc khai đã bấm đồng hồ lên gần 400km để bắt chẹt khách. Trước đó, Quốc đã thực hiện trót lọt 2 vụ, thu hơn 8 triệu đồng của khách nước ngoài.
Theo Hiệp hội tắc-xi TP Hồ Chí Minh, số lượng "tắc-xi dù" hiện nay khó có thể thống kê chính xác được, nhưng chắc chắn con số lên đến hàng nghìn. Những chiếc xe này không chỉ ảnh hưởng đến môi trường vận tải hành khách công cộng, để lại những hình ảnh thiếu thiện cảm đối với du khách, gây thiệt hại cho người tiêu dùng mà còn gây thất thu lớn cho Nhà nước khi không phải đóng bất kỳ một loại phí, thuế nào. Một trong những nguyên nhân dễ nhận thấy là, hình phạt đối với "tắc-xi dù" chưa đủ sức răn đe, khi mức phạt chỉ từ 2,5 đến 3 triệu đồng. Vì vậy, chỉ cần vài lượt chở khách chụp giật là "tắc-xi dù" đã đủ tiền nộp phạt. Bên cạnh đó, dù các cơ quan chức năng đã mở nhiều đợt ra quân chấn chỉnh và dẹp "tắc-xi dù", nhưng tình hình cũng không có nhiều chuyển biến. Chính việc “ra quân” theo từng đợt nên vào lúc cao điểm thì tắc-xi tạm dừng hoạt động và sau đó lại xuất hiện ngang nhiên hơn.
Để lập lại trật tự trong kinh doanh xe tắc-xi, rõ ràng cần phải có những chế tài nghiêm khắc, đồng thời các cơ quan chức năng cần tăng cường kiểm tra, xử lý những lái xe, chủ xe vi phạm, tuyên truyền cho người dân những đặc điểm phân biệt tắc-xi chính hãng và "tắc-xi dù", nhái thương hiệu.

Lời bàn "tiếng Việt"

Ôi, đã mấy chục năm rồi, nhà nước Việt Nam vẫn nhắm đạt chỉ tiêu biến đổi Việt Nam thành một trung tâm du lịch quốc tế, vượt qua cả những nước láng giềng như Thái Lan, Nhật Bản, Hàn Quốc, v.v. vốn từ lâu lôi cuốn hàng triệu du khách mỗi năm. Đọc bài báo trên, ngày nào đất nước này chưa có dân chủ tự do, thì chỉ tiêu này vẫn còn là một giấc mơ không tưởng.

2019-08-07 Viết thêm:

Bài này viết đã lâu (7 năm về trước). Hôm nay đọc một bản tin trên Internet, thiệt ngao ngán lòng...

Từ: Dương Tràng <travidduong@gmail.com>
Ngày: 22:50:43 GMT-7 ngày 4 tháng 8, 2019
Đến: Dương Tràng <travidduong@gmail.com>
Chủ đề: PHẢI HẾT SỨC CẨN TRỌNG KHI ĐI TAXI TẠI VIỆT NAM. ĐỪNG TIẾC VÀI PHÚT ĐỂ ĐỌC, SẼ GIÚP BẠN VÀ CẢ NGƯỜI KHÁC
PHẢI HẾT SỨC CẨN TRỌNG KHI ĐI TAXI TẠI VIỆT NAM. ĐỪNG TIẾC VÀI PHÚT ĐỂ ĐỌC, SẼ GIÚP BẠN VÀ CẢ NGƯỜI KHÁC
Những câu chuyện dưới đây đều 100% có thật và nạn nhân không ai khác là những người đồng nghiệp, bạn bè của mình.
Mình không nhắm vào bất kỳ hãng taxi nào nhưng hãy đọc bài viết này và biết thêm 1 vài điều để tự vệ cho bản thân.
⚠️Câu chuyện thứ 1: giám đốc của mình đi tiệc với khách hàng tới 2h sáng, bắt taxi về thì trên đường nghe nó nói chuyện di động cá nhân với ai đó. Cụ thể là "Ờ tao đang chạy Cách mạng tháng 8, tới Tân Bình....ờ...nhà ở hẻm XYZ...". Chị ấy thấy nghi nghi rồi. Vừa bước xuống taxi, bước vào hẻm là bị 2 thanh niên đi xe máy xông tới giựt túi xách làm chị ngã trầy cả đầu gối. Cũng may hàng xóm và người nhà ra kịp, nên không mất của.
⚠️Câu chuyện thứ 2: Bạn của chị giám đốc ở trên đi tiệc về lúc 3h sáng, khi đi trên xe chị cũng nghe thằng tài xế nói chuyện di động với ai đó về hành trình ra sao, tới nhà nào. Sau đó chị thấy 1 thằng đi xe máy cứ bám theo taxi của chỉ. Sợ quá, chị bảo thằng taxi chạy vòng vòng lô nhà của chị, thì thằng đó cứ bám theo. Biết ngay là ăn cướp rồi, nên chị bảo thằng taxi khóa chốt cửa. Chị hỏi không dưới 3 lần là thằng taxi có khóa chốt cửa chưa, và nó đều trả lời "Khóa rồi!". Khi chị móc điện thoại ra gọi cảnh sát thì thằng ăn cướp mở cửa lôi chị ra ngoài chém vào tay 2 nhát rồi cướp tài sản. Thằng taxi cũng nhấn ga chạy luôn ngay cái lúc chị bị lôi khỏi xe.
⚠️Câu chuyện thứ 3: Quản lý của mình đi taxi về vào ban ngày, trên xe cũng nghe nó nói chuyện di động với ai đó về hành trình chuyến đi. Lúc đầu chị không nghĩ nó là 1 thằng chỉ điểm nên cũng lơ là. Bước xuống taxi ngay trước cửa nhà, chị loay hoay mở cửa thì bị một thằng đi xe máy chạy lại, 1 tay giật túi xách, 1 tay dùng mũ bảo hiểm đập liên tiếp vào đầu chị. Giằng co một lúc thì người nhà chạy ra cứu, tên cướp thấy vậy cũng bỏ chạy. Điều đáng nói là hàng xóm xung quanh đứng trên lầu dòm xuống xem hết nguyên cái show mà không la ó hay can thiệp gì.
⚠️Câu chuyện thứ 4: Sếp của bạn mình đi taxi từ sân bay về sau chuyến công tác, trên xe cũng nghe thằng taxi nói điện thoại về lộ trình. Vừa bước xuống taxi đi vào hẻm, ông bị 2 thanh niên đi xe máy dùng dao chém tới tập rồi cướp hành lý, tài sản. Sau đó ông phải nằm viện điều trị suốt 1 tháng trời.
⚠️Câu chuyện thứ 5: Con bạn mình vừa đi taxi về, trên xe thằng đó cũng chỉ điểm tương tự các trường hợp trên, Vừa bước xuống xe là bị 2 thằng đi xe máy giựt luôn cái túi đeo chéo trên người.
⚠️Câu chuyện thứ 6: Là mình đây. Hôm đó mình đón taxi từ sân bay Tân Sơn Nhất về nhà, trên đường đi mình cũng nghe thằng taxi nói chuyện điện thoại "Ờ, tao chở khách tới chung cư Bàu Cát 6... ờ, mới ra khỏi sân bay, đang đi trên Hoàng Văn Thụ... blah blah blah...". Nghe xong là mình nghi rồi. Dòm ra phía sau cứ thấy 2 thằng đi xe máy bám đuôi mình. Hổng lẽ hôm nay bị mất của. Thế là khi xe chạy gần đến nhà, mình kêu nó tấp ngay vào quán cơm bên lề đường (quán cơm này mình ăn quen hơn 3 năm luôn á). Vội vàng quăng nó tiền xe, khỏi thối luôn. Mình vèo một phát ngồi ngay trong tiệm đầy đàn ông. Ăn no nê xong mình nhờ anh giữ xe dẫn mình về..
Đó đó. Các bạn nên cẩn thận nhé. Mỗi lần đọc tin tức về việc đi taxi xong bị cướp là mình đều nghi ngờ có thằng chỉ điểm. Tuy rằng có người này người kia, có người xấu thì cũng có người tốt, nhưng cũng đừng nên vì thế mà bất cẩn để trở thành con mồi ngon cho bọn người xấu nhé.
Share thông tin này tới bạn bè và người thân để họ cảnh giác nhé !!!
Nguyen Duc Thinh



Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire

Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.