Tình cờ, đọc được bản tin cũ (*) sau đây khá buồn cười.
Chuyện là cuối năm 2011, địa phương tổ chức tất niên,
mở chương trình ca hát. Tại đây, khi bà NHT vừa kết thúc tiết mục văn nghệ thì
ông N. đứng kế bên chiếc micro nói vọng vào: “Đồ súc
sinh”. Mọi người trong hội trường cười ồ.
Tuy nhiên, mọi chuyện nhanh chóng chấm dứt và tiếp vào
đó là các tiết mục văn nghệ sôi động khác. Bà T. cũng không màng trách cứ ông
hàng xóm. Thế nhưng sau đó hiểu hết “hàm ý” chửi nên bà rất bực tức.
Không hiểu bà ấy tìm hiểu ở sách nào, đến nỗi đem sự vụ ra tòa kiện ông hàng xóm.
Trong đơn bà bảo ban đầu
chỉ nghĩ từ “súc sinh” là bình thường không có gì đáng trách nhưng về sau tìm
hiểu mới nhận ra súc sinh là thứ tệ bạc nhất trong muôn loài vật.
"Súc sinh" có gốc từ chữ Hán: chù shēng 畜生. Từ này thường chỉ chung cầm thú như: ngựa, trâu, dê,
gà, chó, lợn. Ngày xưa ở Việt Nam đã có truyện dân gian viết bằng chữ Nôm
"Lục súc tranh công". Giờ
đây, hai chữ "súc sinh" người Việt ít dùng, và chỉ còn là tiếng mắng
chửi: chỉ người không có đạo lí nhân nghĩa gì cả, ngang hàng với cầm thú.
Tại sao bà kia cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề như thế?
Theo thuật ngữ Phật Giáo, "súc sinh" là một
trong sáu đường tái sinh. Chỉ các dạng đời sống trong luân hồi. Người ta phân
biệt ba thiện đạo và ba ác đạo. Ba thiện đạo gồm cõi: Nhân, Thiên và A-tu-la.
Ba ác đạo gồm: Ngạ quỷ, Địa ngục và Súc sinh.
Nếu dùng hai chữ "súc sinh" theo nghĩa là một
trong ba ác đạo luân hồi như trên, thì thấy quả thực bà kia có lí và không thể
chấp nhận được lời kết án trầm trọng quá mức của ông hàng xóm.
Tuy nhiên, trước và sau biến cố 1975, người dân Việt Nam
gọi Hồ Chí Minh và các <đồng chí> của ông, những kẻ làm tôi
tớ cho khối Cộng Sản quốc tế từ 1945, đem ý thức hệ Mác-Lê-nin về đày đọa nhân
dân, phá hoại đất nước từ mấy chục năm qua, là "quỷ đỏ", quả thực
không sai.
Chú thích:
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire
Remarque : Seul un membre de ce blog est autorisé à enregistrer un commentaire.